Một lần đến nhân gian, phải sống đời rực rỡ – Nhưng nếu không thì có sao?

Cuộc đời rực rỡ

Một lần đến nhân gian, phải sống đời rực rỡ

Một lần đến nhân gian, phải sống đời rực rỡ” – có bao giờ bạn tự hỏi nếu cuộc đời của mình không rực rỡ thì sao?

Câu trả lời là: “Chẳng sao cả”, chúng ta vẫn tiếp tục sống cuộc đời của mình thôi!

Tôi xin phép kể cho các bạn nghe về cuộc đời của tôi, nhé!


Ký ức tuổi thơ

Bạn thân mến!

Người ta hay nhắc đến từ “khủng hoảng” cho một vài lứa tuổi, như khủng hoảng tuổi lên ba hay khủng hoảng tuổi ba mươi… Một khoảng thời gian trước đây, tôi cũng từng như thế. Bước vào năm nào tôi cũng thấy “khủng hoảng”.

Từ nhỏ, tôi vốn là một người nhút nhát! Khi đi học, tôi nhớ rằng mình không bao giờ dám giơ tay, đứng lên phát biểu trước cả lớp – cho dù có biết đáp án của câu hỏi hay không. Tôi không bao giờ dám bày tỏ bất kỳ quan điểm hay ý kiến nào trước đám đông!

Thêm nữa, tôi là một người rất yếu ớt và vụng về. Không phải yếu về thể chất, mà là tôi không được khéo léo – làm gì cũng không bằng người khác! Đặc biệt là môn thể dục ở trường, lúc nào tôi cũng đứng chót lớp. Giáo viên chủ nhiệm thường xuyên phải đi xin điểm thể dục cho tôi!

Ở nhà cũng vậy, tay chân lóng ngóng nên bố mẹ cũng không cho làm việc gì, vì đụng vào chỉ có hỏng. Suốt những năm tháng tuổi thơ, tôi chỉ biết học

Tôi còn nhớ, khi học cấp hai, khi các bạn trong lớp đều biết đi xe đạp, chỉ còn mình tôi vẫn không đi được – nên mỗi lần đi học thêm phải nhờ bạn chở, hoặc bố sẽ đưa đón.


Hành trình học hành và công việc: Chạm vào đâu cũng thấy dang dở

Sống đời rực rỡ
Sống đời rực rỡ

Thời gian trôi qua, tôi cũng học đại học – nhưng không theo nguyện vọng của mình, mà là nguyện vọng hai. Bởi thật sự, tôi học không được giỏi, chỉ được cái siêng năng thôi! Tư duy của tôi rất dở, nhất là trong các môn tự nhiên…

Học đại học xong, nhờ sự chăm chỉ nên tôi cũng được bằng khá. Nhưng hiện thực phũ phàng – hơn một năm sau khi ra trường, tôi không xin được việc.

Tôi không nhớ rõ mình đã nộp bao nhiêu bộ hồ sơ xin việc khắp Sài Gòn: công ty, ngân hàng… Cứ qua vòng thi tuyển, đến vòng phỏng vấn lại rớt

Cuối cùng, sau một vài lý do, tôi quyết định trở về quê, nhờ vào sự trợ giúp của gia đình để đợi xin việc!

Sau khi về quê, tôi đã đi dạy trung cấp kế toán với đồng lương bèo bọt khoảng ba năm, rồi được gia đình xin vào làm ở ngân hàng.

Như bạn biết đó – tưởng chừng ổn định – nhưng tôi lại quyết định nghỉ việc, khiến gia đình và bạn bè ngỡ ngàng

Tôi bước vào kinh doanh cùng chồng, nhưng hiện thực đâu như mơ – lại không theo ý muốn, tôi thất bại

Rồi dịch Covid-19 xảy ra, tôi thất nghiệp một thời gian. Tôi lại tìm tòi bán hàng online, bán trên Facebook, bán trên các sàn… Lúc đầu bán văn phòng phẩm, sau đó chuyển sang quần áo nữ. Nhưng vì khó khăn, cảm thấy lợi nhuận không như mong muốn, tôi cũng đã nghỉ từ cuối năm ngoái

Giờ đây, tôi là một người nội trợ và đang ngồi viết những dòng này để tự chữa lành và xoa dịu cho bản thân…


Từng thấy mình là kẻ thất bại

Qua câu chuyện của tôi, bạn thấy đó – tôi đã trải qua bao nhiêu công việc, nhưng rồi cuối cùng chẳng được gì

Có lẽ, có người sẽ nhận xét: tôi là người không biết cố gắng, cả thèm chóng chán, thiếu ý chí, thiếu quyết tâm…

Tôi cũng từng nghĩ mình như vậy. Tôi đã từng nghĩ cả cuộc đời – gần bước đến tuổi 40 – tôi chỉ toàn là thất bại. Tôi đã từng chán, ghét bản thân, từng khóc thầm trong đêm, cảm thấy mình chạm vào đâu cũng thấy dang dở!

Tôi từng so sánh bản thân với những người bạn học cùng lớp ngày xưa. Bạn tôi người thì làm kế toán trưởng, người thì chồng con, nhà cửa đàng hoàng…

Còn tôi – ngoài việc lấy được một người chồng – tôi dường như không có gì trong cuộc sống!

Tự so sánh, tự ghét bản thân, tự gây áp lực, suy nghĩ quá nhiều… nên có lẽ tôi đã bị rối loạn lo âu và mất ngủ, đến mức phải đi bác sĩ để điều trị…


Tìm được ý nghĩa, động lực trong cuộc sống

Sống đời rực rỡ
Sống đời rực rỡ

Dù cuộc đời tôi có nhiều đoạn dang dở, nhưng rồi đến lúc tôi cũng phải tìm ra ý nghĩa cuộc sống, tìm ra được ánh sáng rực rỡ của riêng mình để tiếp tục bước đi.

Và tôi hy vọng những câu chữ này sẽ có duyên chạm được đến ai đó, người đang cần một chút động lực trong lúc này!

Nếu bạn đang ở hoàn cảnh tương tự như tôi, bạn hãy thử ngẫm lại một chút:
“Ý nghĩa cuộc đời của bạn là gì?”
“Mục đích sống của bạn là gì?”

Hai câu hỏi có vẻ khó và phức tạp, phải không?
Thật ra, tôi nghĩ phần lớn chúng ta không thể trả lời được – vì suy nghĩ quá nghiêm trọng, quá phức tạp hóa vấn đề!

Chúng ta thường hay mang bản thân ra so sánh với người khác! Lúc nào cũng nghĩ, phải làm được gì đó lớn lao, rực rỡ, cuộc đời mới có ý nghĩa.

Còn nếu mình chạm vào đâu cũng thất bại, thì nghĩ cuộc sống chẳng có ý nghĩa gì…


Trải nghiệm để hiểu chính mình

Bạn thân mến!

Tôi không phải chuyên gia tâm lý, cũng chẳng phải người có kiến thức gì to lớn về chữa lành. Tôi chỉ viết từ trải nghiệm cá nhân và một chút kiến thức nhỏ nhoi mà mình biết được!

Mỗi người sinh ra là một nguyên bản, có hoàn cảnh và xuất phát điểm khác nhau – nên đừng so sánh!

Cuộc đời là một chuỗi trải nghiệm. Chỉ có bắt tay vào làm, cho dù thành công hay thất bại, mới giúp bạn từng bước hiểu được ý nghĩa cuộc sống.

Ví dụ như tôi: khi làm việc trong trường trung cấp, tôi được đứng trên bục giảng, truyền đạt kiến thức kế toán – đó cũng là một trải nghiệm đáng nhớ.

Hay khi bán hàng online – từ một người nhút nhát, tôi cũng phải học cách livestream, quay video, dựng clip

Mỗi giai đoạn, mỗi công việc đều mang đến cho tôi bài học, kỹ năng quý giá

Không có giây phút nào trong đời là không quý giá – trừ khi bạn lãng phí nó.


Thành công là khi bạn có thể cống hiến – dù là nhỏ bé

Ý nghĩa cuộc sống là do mỗi người tự khám phá, tự trải nghiệm.
Chỉ cần bạn có một công việc, một trải nghiệm, có thể cống hiến cho một ai đó – chắc chắn bạn đang sống một cuộc đời có ý nghĩa.

Bạn đừng nghĩ “cống hiến” là điều gì lớn lao – như phục vụ Tổ quốc hay làm ra thật nhiều tiền.
Cống hiến có thể đơn giản là:

Sống đời rực rỡ
Sống đời rực rỡ

Bạn ở nhà làm nội trợ, ngày ngày đi chợ, nấu cơm cho chồng con. Chiều đón con đi học về, nghe tiếng chào ngây thơ của con, nghe con mình nói ê a: “ Con thương mẹ nhất!”


Bạn đã thấy cuộc đời mình có ý nghĩa khi nhìn vào con không?

Bạn đang có một ý nghĩa rất lớn đối với con, bạn đang “ cống hiến” cho chồng , cho con, cho gia đình nhỏ này… Đó cũng là hạnh phúc!

Tôi từng đọc được một câu rất hay:

“Người thành công là người biết cho đi.”

Cho đi không chỉ là vật chất, mà còn là tình thương, tri thức, tinh thần…

Bạn trao yêu thương cho con, cho chồng, cho người kém may mắn hơn…
Bạn là giáo viên – bạn truyền tri thức cho học trò…
Chỉ cần trao đi giá trị, cảm thấy mình có ích với một người – là bạn đã sống có ý nghĩa và thành công rồi.

Giống như tôi – đang miệt mài viết những dòng này, không hy vọng được nhiều người biết đến.
Chỉ cần chạm đến một người là đủ.
Hoặc đơn giản, không ai đọc, nhưng tôi đã có những trải nghiệm đáng quý: lập trình web, viết bài, chữa lành chính mình
Tất cả đều mang lại một ý nghĩa trong hành trình cuộc đời tôi.


Lời kết: Sống một cuộc đời không cần phải rực rỡ như người khác

Bạn thân mến!

Cho dù bạn đang làm công việc gì, đang ở trong hoàn cảnh nào. Vẫn luôn hy vọng bạn tìm được động lực, ý nghĩa của cuộc sống, tìm được giá trị của chính mình, hiểu được bản thân mình!

Trong hàng tỷ người trên thế giới, không phải ai sinh ra cũng sẽ trở thành nhân tài, không phải ai sinh ra cũng trở thành nguyên thủ quốc gia, không phải ai sinh ra cũng là người nổi tiếng, không phải ai cũng trở thành người có tầm ảnh hưởng lớn trong xã hội… 

Nhưng điều đó không có nghĩa là cuộc đời của họ rực rỡ, cuộc đời của họ huy hoàng, còn chúng ta những người bình thường thì không!

Bạn chỉ cần là một người biết cho đi đã đủ thành công , đủ rực rỡ rồi.

Bạn cũng chỉ tìm thấy bản thân mình, hiểu mình qua những sự trải nghiệm trong cuộc sống. Bạn chỉ cần nghĩ mình có ích cho một ai đó: con của bạn, bố mẹ của bạn, người bạn đời… thì bạn đã cảm thấy cuộc sống của mình có giá trị rồi!

Đừng suy nghĩ những gì quá to lớn, quá nghiêm trọng.

Chúng ta không thể thay đổi hoàn cảnh sống nhưng có thể thay đổi thái độ đối với cuộc đời!

Lời chia sẻ từ một người bình thường- nhưng đang từng bước cố gắng sống cuộc đời không tầm thường!

Chúc bạn sẽ luôn có cách để tỏa ánh sáng rực rỡ của riêng mình cho dù trong hoàn cảnh nào chăng nữa!

Dear My Soul – “Bất kể là chuyện gì, đã qua chính là đã qua”

Similar Posts